Những người từ bỏ cuộc đời

“Sometimes, life will kick you around, but sooner or later, you realize you’re not just a survivor. You’re a warrior, and you’re stronger than anything life throws your ways.”

– Brooke Davis 

Câu hỏi đầu tiên mà mình nhận được, đó là “tại sao một người vừa đẹp trai vừa tài năng vừa giàu có nổi tiếng lại trầm cảm?” 

Tại sao một người chúng ta nghĩ rằng sẽ không bao giờ tự sát lại có thể tự mình kết thúc cuộc đời? 

Vì trầm cảm không chừa một ai, các bạn ạ. 

Năm mười ba tuổi, mình tự cắt. Năm mười bốn tuổi, mình có suy nghĩ muốn tự tử lần đầu tiên trong cuộc đời. Từ đó đến bây giờ là cả một chặng đường dài mình vực dậy và chữa lành bản thân, cũng như cố gắng giúp đỡ những người cũng đã trải qua những cảm xúc mà mình từng phải chịu đựng. Bởi vì mình biết, những ngày ấy đen tối vô cùng. 

Không phải ngẫu nhiên khi mình từng viết cả một chương sách về tự hại. Bởi vì mình hiểu rõ về điều ấy, và mình biết rất ít người thấu được bản chất của tự hại, hiểu được những người bị trầm cảm đang phải trải qua những gì và vì sao họ lại lựa chọn hành động như thế.

Tự tử cũng vậy. 

Trước khi nhận định rằng tự tử là một việc dại dột, thiếu trách nhiệm, hãy bắt đầu với câu hỏi tại sao. Tại sao con người có thể chấp nhận từ bỏ cuộc đời mình, chấp nhận rời xa khỏi những gì mình đang có, những mối quan hệ dù gần dù xa của họ. Tại sao lựa chọn cuối cùng của họ là kết thúc sinh mạng của mình? 

Vì họ không thể tiếp tục chịu đựng nổi nữa các bạn ạ. 

Trầm cảm là một con quỷ độc ác và ghê gớm. Nó len lỏi vào tâm trí con người, đánh gục chúng ta vào bất cứ thời điểm nào có thể. Nó làm chúng ta cảm thấy tuyệt vọng và yếu ớt, nó làm cho việc sống thêm một ngày nữa thôi cũng trở nên đáng sợ vô cùng. Đối với những người nổi tiếng, khi làm người của công chúng, áp lực mà họ phải chịu đựng có thể khủng khiếp đến mức mà không ai trong chúng ta có thể tưởng tượng được. Những gì mà họ phải trải qua quá đau đớn, đau đớn đến mức họ không thể tiếp tục sống thêm một ngày nào được nữa. 

Và thế họ tự sát. 

Tìm đến cái chết không phải là một hành vi yếu ớt và nhu nhược. Đó là một quyết định mạnh mẽ để chấm dứt chuỗi ngày tuyệt vọng và khổ sở đối với một số người. Đó là cách họ giải quyết nỗi đau. Chúng ta không ở trong vị trí của họ, nên chúng ta không hiểu, và không có quyền phán xét. 

Chúng ta sẽ buồn, nhưng đừng trách họ. Nếu không chấp nhận sự lựa chọn của họ, bạn có quyền im lặng. 

Thật ra, bản thân mình rất sợ. Sợ một ngày những cơn trầm cảm, những nỗi đau khổ trong cuộc đời này sẽ cướp đi những người mình yêu thương. Mình đã hốt hoảng khi biết người mình quan tâm đã từng có ý nghĩ muốn chết. Đó là ác mộng, một ác mộng mà đôi khi chúng ta không biết làm thế nào để thoát khỏi nó. 

Nếu bạn tình cờ quen biết một người bị trầm cảm, hoặc một ai đó có suy nghĩ tự sát thường trực trong đầu, hãy hiểu cho họ. Có đôi khi, thật buồn là sự quan tâm và ủng hộ là không đủ để cứu lấy một tâm hồn, nhưng bạn ơi, đừng bao giờ ngừng để cho họ thấy rằng bạn quan tâm đến họ. Bởi vì mình biết, và đã chứng kiến những khi, một sự quan tâm nhỏ bé cũng có thể trở thành điểm tựa cố gắng của một người. Yêu thương thật sự có quyền năng lớn lao của nó. 

Mình mong là mọi người sẽ hiểu hơn về những người tự tử, và cả những người mang bệnh tâm lý. Đó không chỉ là cuộc đời đang vật lộn với họ, mà nhiều khi những cơ chế sinh hoá bên trong cơ thể cũng khiến họ úa tàn. Trầm cảm không chừa một ai, từ những người nổi tiếng trên truyền hình đến đứa bé nhà bên cạnh. Và chúng ta đừng bao giờ góp phần làm cuộc sống của họ buồn bã hơn nữa, được không? 

Hoại Băng 

 

8 thoughts on “Những người từ bỏ cuộc đời”

  1. Mình thật sự buồn, không phải vì anh đã quyết định tìm đến cái chết, mà vì những ngày tháng anh còn sống, anh đã phải chịu đựng tất cả một mình. Chỉ nghĩ vậy thôi đã đủ khiến mình cảm thấy quá đau lòng.

    Liked by 1 person

  2. Chào chị ạ, em đã vô tình thấy blog của chị. Em thích cách chị viết, cách viết rất đơn giản. Vì em cũng đam mê viết lách giống chị. Thích viết những điều ý nghĩa trong cuộc sống để chia sẻ đến mọi người. Nên em hay đọc bài của chị để có inspirations. :3 Khi em đọc bài này, em đã từng bị trầm cảm, và ko ai hiểu điều đó. Giờ e mới hiểu cảm giác những người tự sát đáng thương như thế nào.

    Liked by 1 person

  3. đôi lúc tôi từng nghỉ cuộc sống quá chán , muốn kết thúc nó , nhưng lại còn bố mẹ già , ko muốn thấy cảnh lá vàng khóc kẻ dầu xanh . tui đã thật sự thất bại rồi .

    Like

    1. thật ra cũng có lúc mình thấy cuộc sống chán chường, không muốn tiếp tục. Nhưng mình chấp nhận suy nghĩ đó và tiếp tục cố gắng vì mình vẫn có một chút hi vọng trong cuộc đời. Thời gian qua đi lại chứng minh sự nỗ lực của mình là đúng đắn.
      Mong bạn tìm thấy được nhiều hơn niềm vui trong cuộc sống và mạnh mẽ để tiếp tục nhé.

      Like

Leave a comment